Thứ Ba, 27 tháng 12, 2011

Iran chặn bắt UAV Mỹ bằng cách nào?

VietnamDefence - Nếu Iran có thể gây nhiễu có lựa chọn trên các tần số L1 và L2, họ có thể sử dụng điểm yếu này của máy lái tự động và đánh tráo các tọa độ thật bằng các tọa độ giả.

Đến nay vẫn không rõ liệu chiếc máy bay không người lái (UAV) mà báo chí Iran giới thiệu quả thực là UAV do thám RQ-170 Sentilel của Mỹ hay là đồ giả.

Tuy nhiên, những phát biểu của giới quân sự Iran rằng, họ đã chặn cướp quyền điều khiển UAV có những cơ sở của nó. Việc cướp quyền điều khiển quả thực là có thể làm được bởi lẽ các UAV hiện đại vẫn còn chưa hoàn thiện và có nhiều điểm sơ hở.

Viên kỹ sư Iran khẳng định Iran đã chế áp được việc liên lạc với chiếc UAV và chặn quyền điều khiển đã cho biết rằng, chiếc UAV đã bị chuyển cưỡng bức sang chế độ lái tự động. Kết quả là chiếc RQ-170 đã thực hiện lệnh tự động để quay về sân bay trú đóng, nhưng giới quân sự Iran đã “nhồi” cho máy lái tự động các tọa độ giả thế là chiếc UAV tự hạ cánh xuống sân bay Iran.

Có lẽ cũng khó nói là quả thực Iran đã thực hiện được việc này không, nhưng việc đánh lừa GPS quả thực là có thể làm được và điều đó được chính người Mỹ trình diễn nhiều lần. Chỉ cần chế áp tín hiệu GPS thật bằng tín hiệu giả mạnh hơn là hệ thống đạo hàng của phương tiện vận tải bắt đầu xác định tuyến đường theo hướng sai.

Bằng cách đó, có thể dễ dàng đánh lừa các hệ thống GPS dân dụng, không mã hóa. Với các máy thu GPS quân dụng, mọi thứ phức tạp hơn: chúng sử dụng mã P(Y) được mã hóa để liên lạc với các vệ tinh. Rất ít khả năng Iran bẻ được các mã này, mà nếu như cứ cho là họ làm được cú đột phá về phá mã đó thì họ cũng sẽ không bao giờ chịu mất quá sớm con bài chiến lược đó chỉ vì một chiếc máy bay không người lái (UAV).

Nhưng giới quân sự Iran không nhất thiết phải bẻ mã P(Y) để bắt chiếc UAV hạ cánh. Theo chuyên gia về các hệ thống GPS Richard Langley trừ Đại học New Brunswick (Canada), về lý thuyết có thể giành quyền kiểm soát UAV bằng cách chế áp bằng nhiễu kênh P(Y) được bảo vệ. Thông thường, UAV đồng thời sử dụng mã “quân sự” P(Y) trên tần số L2 tin cậy hơn và loại “dân sự” đơn giản hơn mã C/A trên tần số L1. Trong trường hợp UAV bị mất liên lạc qua kênh P(Y), nó chuyển sang kênh C/A. Chính thời điểm đó xuất hiện cơ hội đánh tráo tín hiệu “dân sự” đơn giản hơn bằng tín hiệu giả và đưa chiếc UAV đến nơi ta muốn.

Nếu Iran có thể gây nhiễu có lựa chọn trên các tần số L1 và L2, họ có thể sử dụng điểm yếu này của máy lái tự động và đánh tráo các tọa độ thật bằng các tọa độ giả.

Không thể khẳng định rằng, tất cả đã diễn ra đúng như thế, song những hư hại nhỏ của UAV, cứ như là nó tự thực hiện hạ cánh, có thể là bằng chứng gián tiếp khẳng định kịch bản đó.

Thứ Năm, 22 tháng 12, 2011

Bắt tàng hình bay không người lái Mỹ ở Iran: các giải pháp đơn giản giải quyết được bí

Các giải pháp cho những bí ẩn của việc bắt giữ của Mỹ (một lần) hầu hết các bí mật máy bay không người lái có thể được đơn giản hơn nhiều so với tất cả mọi người đã suy đoán cho đến nay.

Hôm nay của bài viết về chủ đề này trong thực tế sẽ cung cấp một số lý thuyết mới nổi lên trong những ngày qua và là một trong khá đơn giản mà có thể giải thích kỳ quặc khác nhau của câu chuyện của Sentinel Lockheed Martin-170 RQ của Iran bắt giữ vào ngày 4 tháng 12 năm 2011.

Chúng ta hãy bắt đầu từ thứ hai.

Nó đến từ các bác sĩ Iran, blogger và nhà hoạt động chính trị Tiến sĩ Mehdi Khazali, cũng là một trong những nhà phê bình mạnh mẽ nhất của chính phủ Tehran.

Như đã chỉ ra bởi một số khách truy cập của trang web, ông đã xóa một báo cáo ông đã xuất bản trong những hậu quả của "bắn rơi" của máy bay không người lái, trong đó ông giải thích rằng các vụ tai nạn bay không người lái Mỹ hạ cánh không được chú ý bởi bất cứ ai trong sa mạc và đã được phát hiện một số ngày sau bởi cừu-thủ sợ để có được gần gũi hơn để họ báo cáo sự hiện diện của máy bay cho cảnh sát báo cáo để Bộ đội cách mạng.

Rõ ràng, khi đến hiện trường, IRG đã bắt giữ tất cả các điện thoại di động từ những người đã ghi lại phim của robot gián điệp Mỹ.

Ông đã xoá báo cáo của mình từ trang web của mình nhưng các bài bản gốc vẫn còn có sẵn trên Google bộ nhớ cache và trả lời các câu hỏi của người xem về việc xóa các bài viết về bay không người lái Mỹ, ông nói rằng ông đã bị đẩy để xóa chúng bởi vì vấn đề an ninh quốc gia Iran.

Tổng hợp: máy bay không người lái tàng hình, không bị phát hiện bởi bất kỳ vùng đất sụp đổ radar trong một khu vực không có người ở trong sa mạc của Iran. Nguyên nhân của vụ tai nạn có thể có được một thất bại không biết rằng Hoa Kỳ không thể xác định vì các máy bay không người lái đã bị rơi tại một địa điểm bí mật thực hiện một nhiệm vụ phục hồi, tiêu hủy không thể.

Lúc đầu, Hoa Kỳ quyết định không tiết lộ thông tin vì các robot có thể đã bị rơi ở vùng núi, nơi không ai tìm thấy nó, hoặc có bị thiệt hại nặng nề sẽ làm cho nó vô dụng trong tay của các nhà phân tích Iran. Và, bằng cách đưa ra những tin tức, họ sẽ thừa nhận họ đã thực hiện nhiệm vụ gián điệp trong không phận Iran, do đó xác nhận họ đã tham gia Israel trong cuộc chiến bí mật về chương trình hạt nhân của Iran .

Tuy nhiên, người chăn tìm thấy nó gần như nguyên vẹn và lan truyền tin tức, buộc Mỹ phải thừa nhận sự mất mát. Iran có cơ hội tuyệt vời để hiển thị nó và làm cho một số tuyên truyền "quảng cáo" một số (hầu hết có lẽ hiện tại) khả năng của mình trong các lĩnh vực điện tử và Cyber ​​Warfare.

Trong kết luận: CIA đã mất đi máy bay không người lái của nó bí mật đằng sau các dòng kẻ thù và nó đã sống sót sau vụ máy bay hạ cánh, Iran đã được đưa ra một món quà bất ngờ mà có thể được sử dụng để nghiên cứu và đảo ngược kỹ sư công nghệ Mỹ.

Không cần phải nói, đây chỉ là một trong nhiều giả thuyết đã xuất hiện kể từ khi hình ảnh của máy bay không người lái đầu tiên xuất hiện trên truyền hình nhà nước Iran là "Beast Kandahar" đã được trưng bày trong một phòng tập thể dục của trường . Khá đơn giản, không liên quan đến bất kỳ gây nhiễu, giả mạo GPS, mã hóa phá vỡ liên kết vệ tinh và điều khiển liên kết giả mạo. Trong khi thừa nhận các kỹ năng và sự tiến bộ trong các lĩnh vực này của Iran, và các lỗ hổng của máy bay không người lái Mỹ, một số người trong số họ đã được một chút xa lấy.

Chúng ta nên cũng không quên rằng bất kỳ quân đội có khả năng phát hiện một máy bay không người lái, bởi vì nó là sử dụng một Radar độ mở ống kính Syntetic, với hồng ngoại, trực quan phát hiện, hoặc bởi vì nó luôn luôn bay cùng một tuyến đường, có lẽ sẽ cố gắng để giảm đầu tiên với một đánh chặn hoặc một bề mặt tên lửa không khí hơn là dám lấy quyền kiểm soát của nó.

Ok, bây giờ hãy trở lại với các bài mới nhất về nở bí ẩn, trong số những thứ khác (đầu cơ) có thể đã được sử dụng cho một đường trượt phục hồi.

Theo Bernhard "b" , những dòng dọc theo hầm truy cập có thể được băng.

"Điều đó sẽ giải thích các dòng không phải là rất thẳng và bánh xe máy xay cắt đánh dấu" mà không phải là một. Chúng tôi biết rằng trên B-2 và F-22 băng hấp thụ radar được sử dụng để che dấu bất kỳ khoảng cách dường như nở truy cập ", ông bình luận.

"Trong thiết kế ban đầu-2 B, băng công thức đặc biệt và caulks đã được sử dụng để trang trải những khoảng trống trên bề mặt chẳng hạn như những tấm bảo trì truy cập gần. Những vật liệu này đã được gỡ bỏ từng thời gian bảo trì được thực hiện, sau đó bôi lại và cho phép để chữa trị trước khi máy bay có thể được trở lại phục vụ ", ông đề cập đến các trang web sau đây .

Một khách truy cập, Jaime Maia, có thể cung cấp một phần giải thích sự dao động và các đồ tạo tác khác của hình ảnh cận cảnh của nở: "nếu nó đã được nắm lấy từ một video, họ sẽ được sản xuất bằng cách rời rạc cô sin chuyển đổi của các thuật toán nén hình ảnh."

Điều đó nói rằng, tôi vẫn tin rằng máy bay không người lái là có thật và không giả mạo. Có lẽ nó đã được sửa chữa hoặc làm sạch (và có lẽ nở không có gì để làm với một cái máng đổ hồi phục) nhưng tôi nghĩ rằng đó là xác thực. Ngoài ra Tổng thống Obama đã yêu cầu được trả lại.

Tuy nhiên, nhiều chuyên gia, những người đam mê hàng không và journos không đồng ý với tôi.

Mark McGrath, một nhiếp ảnh gia hàng không quân sự, tin rằng "các máy bay không người lái trong Iran là tỉ lệ 1:1 quy mô sợi thủy tinh bản sao của một RQ-170, không sơn do đó sự khác biệt màu sắc. Iran nói rằng họ đã nắm bắt các máy bay không người lái Mỹ và Israel khác - điều này có thể có hoặc không có thể đúng, nhưng Mỹ có thể muốn điều tra có khả năng EW Iran là nhằm phát triển các biện pháp đối phó & gây nhiễu cho nó. Họ xây dựng một máy bay không người lái bản sao mà họ biết sẽ được "mất" hơn Iran phù hợp với nó ra với một số cảm biến chuyển tiếp cuộc tấn công EW vào nó để một máy bay không người lái thực sự trên Afghanistan. "

Một chút quá mức, như Mark thừa nhận, nhưng hoạt động bí mật ở Pakistan liên quan đến lực lượng đặc biệt và một thương hiệu trực thăng tàng hình mới, đã chứng minh rằng thực tế có thể là người lạ hơn so với tiểu thuyết.

Cập nhật Tháng mười hai 19 23.29GMT

Tôi quên thêm một chi tiết về câu chuyện được kể lại bởi Kazhali. Ông nói rằng vũ khí đã được tìm thấy trên máy bay không người lái. Kể từ khi chúng ta biết RQ-170 là không mang vũ khí, trừ khi chúng tôi giả định một bộ cảm biến đã được báo cáo bởi một ai đó như là một quả bom, chi tiết này dường như làm mất uy tín blogger câu chuyện Iran.

Tuy nhiên, hai hình ảnh mới được công bố vào tháng mười hai 2011 vấn đề của máy bay chiến đấu trước khi máy bay không người lái "bị bắn rơi", cho thấy một loại mới của bộ cảm biến dưới thân máy bay và bằng chứng của một khoang vũ khí bụng.
Bây giờ kết nối các dấu chấm: các vụ nổ bí ẩn gần đây tại các địa điểm hạt nhân ở Iran và một quả bom được thực hiện bởi một máy bay không người lái tàng hình ... hấp dẫn nhưng không, kể từ khi Iran sẽ cho phép thế giới nhìn thấy PGM nếu máy bay không người lái thực hiện.

Điều chỉnh.

Điều này, cùng với tất cả các bài viết trước đây trên các máy bay không người lái Sentinel ở Iran có thể được tìm thấy tại liên kết sau (click và di chuyển xuống ): http://theaviationist.com/category/captured-stealth-drone/


Không rõ nở trên bị bắt Mỹ tàng hình bay không người lái đặt ra những câu hỏi của ngày 19 tháng 12 năm 2011

Amout đóng góp, tôi nhận được mỗi khi tôi xuất bản một bài đăng blog trên các máy bay không người lái tàng hình hiện nay là một phần tài sản của Iran là tuyệt vời. Ví dụ, ngày hôm qua, vài phút sau khi xuất bản Infographic mà tôi sử dụng để giải thích làm thế nào các máy bay không người lái đã bị bắt (một lý thuyết dựa trên các sự kiện được biết đến cho đến nay), tôi nhận được một email từ Dave Krakow với một bản vẽ thú vị, ông đã gửi cho tôi để hiển thị như thế nào nở bí ẩn trên đỉnh của các Sentinel RQ-170, nó không phải là tiêu chuẩn hàng không vũ trụ Mỹ điển hình. "Các chi tiết không chính xác, không có gì giống như các sản phẩm Lockheed Martin."

Hình ảnh lịch sự: Dave Krakow

Dave tin rằng điều được hiển thị bởi Iran có thể được xây dựng trước đây, nghiên cứu chữ ký radar, với các chi tiết được thêm vào trong một vội vàng cho máy ảnh. "Rất nhiều các bài bình luận trên trang web về độ chính xác chung giả định tình báo Iran đã chỉ có những bức ảnh chúng tôi có trên internet, và do đó họ chỉ có thể biết thông tin chi tiết nhất định nếu họ có một bản gốc. Tôi không nghĩ rằng đây là một giả định hợp lý ", ông đã viết cho tôi.

Để chắc chắn, như đánh dấu trong hình trên, "nở trên" bí ẩn (mà tôi nghĩ có thể được sử dụng để triển khai một đường trượt phục hồi) tính năng một số điểm kỳ quặc của. Một số người trong số họ đặc biệt, đặt câu hỏi. Tuy nhiên, góc của máy ảnh, hiệu ứng phóng to, và nhiều yếu tố khác góp phần (ánh sáng, bóng tối, nén hình ảnh, vv) có thể ảnh hưởng đến chất lượng của các cảnh quay thể hiện trên truyền hình nhà nước Iran dựng hình, ví dụ, ốc vít có vẻ như ngẫu nhiên khoảng cách đều nhau.

Hơn nữa, có là vẫn còn một cơ hội mà Iran đã làm việc trên Sentinel sau khi họ hồi phục nó: có thể họ đã cố gắng để truy cập vào các phần cứng nội bộ, loại bỏ các tấm kiểm tra ống kính, những kỷ niệm để nhìn cho dữ liệu thú vị hoặc để vô hiệu hóa bất kỳ cơ chế tự hủy hoặc khẩn cấp định vị giống như các hệ thống, để ngăn chặn người Mỹ từ vị trí hoặc phá hủy nó .

Tuy nhiên, chúng tôi không thể loại trừ khả năng rằng một trong những trình diễn những gì trông giống như một trường học ở Kashmar đã thực sự thu được bằng những mảnh tan chảy thuộc gác khác nhau đắm rằng Iran đã bị bắn rơi trong quá khứ, thậm chí nếu điều này sẽ hàm ý rằng Hoa Kỳ có đã bị mất hai hoặc nhiều "Beast Kandahar" robot ở Iran Bằng cách này, Iran gần đây đã công bố nó sẽ hiển thị phần còn lại của ba Mỹ và bốn máy bay không người lái của Israel đã bắn hạ trong những năm qua , trong khi theo dõi chương trình hạt nhân của Iran.

Có người lập luận rằng một đường trượt phục hồi được triển khai sẽ có xác nhận chỉ khi nở cánh cửa được mở ra nhưng tôi đã đưa ra một phần giải thích có thể cho một thực tế rằng họ đã bị đóng cửa.

Có người đề nghị máy bay không người lái là quá sạch sẽ cho một máy bay hạ cánh, tuy nhiên, nếu một đường trượt phục hồi làm mềm máy bay hạ cánh, tôi sẽ mong đợi một bụng bị hư hỏng, như phía dưới ẩn của máy bay không người lái có vẻ như để xác nhận.

Điều chỉnh.

Điều này, cùng với tất cả các bài viết trước đây trên các máy bay không người lái Sentinel ở Iran có thể được tìm thấy tại liên kết sau (click và di chuyển xuống ): http://theaviationist.com/category/captured-stealth-drone/

Infographic: bí mật hàng đầu của Mỹ tàng hình bay không người lái đã bị bắt bởi Iran

Ngay cả khi câu chuyện tàng hình Mỹ RQ-170 Sentinel máy bay không người lái bị bắt bởi Iran bị tấn công bằng cách sử dụng một cuộc tấn công giả mạo GPS dựa trên những sự kiện được biết đến và lỗ hổng được nhấn mạnh trong văn bản chính thức của Lực lượng Không quân, "phục kích", chi tiết bởi một kỹ sư điện tử Warfare Iran Christian Science Monitor, có chứa một số điểm gây tranh cãi.

Trước hết, các thủ tục liên kết bị mất không foresse RQ-170 hạ cánh tự chủ tại Homebase thực tế của mình (vì rất nhiều các biến, chẳng hạn như gió và lưu lượng truy cập) nhưng đang quay xung quanh cho đến khi liên kết lại thành lập hoặc máy bay không người lái chạy nhiên liệu .

Ví dụ, ngay cả dưới các hoạt động chia xa , hạ cánh được thực hiện trong đường ngắm của các trạm kiểm soát địa phương mặt đất: độ trễ gây ra bởi các liên kết SATCOM là không tương thích với các giai đoạn cuối cùng của chuyến bay khi ngay lập tức phản ứng bề mặt kiểm soát của robot cho các đầu vào từ xa bằng cách thí điểm được yêu cầu phải đưa máy bay không người lái trên mặt đất một cách an toàn.

Hơn nữa, với điều kiện là autolanding được sử dụng trong các sự kiện liên kết bị mất, nó không phải là dễ dàng với đất máy bay không người lái trên một lĩnh vực hạ cánh khác nhau hơn Homebase của nó mà không gây thiệt hại lớn.

Cuối cùng, nó có vẻ khá lạ mà bất kỳ người trong cuộc rất tự hào đã đạt được một hack của các hệ thống bí mật nhất của Mỹ trên không không người lái (UAS) có thể cùng một lúc uncautious để cung cấp cho các chi tiết của toàn bộ hoạt động lĩnh vực công cộng, với hậu quả đầu tiên và rõ ràng nhất của việc không được có thể lặp lại nó trong tương lai. Trừ khi, các loại tấn công mà họ đã mô tả là tất cả nhưng bất ngờ nhưng rất nổi tiếng vì nhấn mạnh trong văn bản chính thức đề cập ở trên.

Vì vậy, tôi đã hỏi một lần nữa người bạn của tôi Ugo Crisponi để đưa vào một infographic tốt đẹp những gì tôi nghĩ có thể xảy ra vào ngày 04 tháng 12 năm 2011, khi máy bay không người lái "bị bắn rơi", dựa trên tất cả các chi tiết mà tôi đã có thể thu thập được để đến nay.

Ở đây nó là.

Tôi nghĩ rằng liên kết với Creech AFB của máy bay không người lái đã bị gián đoạn sử dụng gây nhiễu. Làm thế nào mà người Iran biết "Beast Kandahar" trong vùng lân cận nếu họ không thể nhìn thấy nó trên radar? Họ có thể đã tăng cường gây nhiễu xung quanh các trang web làm giàu uranium.

Serbians đã có thể bắn hạ số 117-F, bởi vì trong các nhà hoạch định quân Đồng minh F117s trên các tuyến đường lặp đi lặp lại. Máy bay tàng hình không phải là vô hình. Họ vô cùng khó khăn để thấy, nếu bạn không biết nơi họ đang có và bạn không đủ gần để theo dõi chúng. Có lẽ một cái gì đó tương tự xảy ra ở Iran.

Tôi nghĩ rằng Iran đóng một vai trò trong các máy bay hạ cánh đơn giản chỉ vì họ đã có thể phục hồi nó. Nếu họ đã không biết nơi mà các máy bay không người lái đã hạ cánh họ sẽ không thể có được bàn tay của họ trên đó.

Sau khi liên kết đã bị mất, theo thủ tục, các máy bay không người lái bắt đầu một loạt các đường đua / quỹ đạo chờ đợi tín hiệu được tái thành lập. Trong giai đoạn này, có thể người Iran đã có thể giả mạo GPS trên tàu và hướng dẫn các máy bay không người lái trong sai hướng. Tuy nhiên điều này có nghĩa là các máy bay không người lái Mỹ quan trọng nhất chỉ dựa trên GPS cho mục đích định hướng và không sử dụng một nền tảng INS (quán tính Navigation System). Trên thực tế, thậm chí một số quả bom dẫn đường GPS như JDAM (Joint Vũ khí tấn công trực tiếp) sử dụng chống gây nhiễu và hệ thống giả mạo chống-GPS, một số những người được dựa trên các đơn vị đo lường quán tính đơn giản.

Sau đó, khi Sentinel chạy nhiên liệu, nó đã bị rơi. Mặc dù nó đã không được đề cập trước đây, có một khả năng rằng các máy bay không người lái sống sót tác động bởi vì nó được trang bị với một đường trượt an toàn. Trong thực tế, tôi đã nhận thấy một nở bí ẩn trên đỉnh của RQ-170, trong số những thứ khác có thể lưu trữ dù được sử dụng an toàn các máy bay không người lái quý.

Nó rõ ràng là một vụ đầu cơ vì một đường trượt như vậy có thể an toàn khung máy bay, nhưng cũng có thể bảo vệ nó cho kẻ thù khi máy bay không người lái chạy nhiên liệu trong một sứ mệnh đằng sau các dòng kẻ thù. Như đã xẩy ra ở Iran.

http://theaviationist.com/category/captured-stealth-drone/

Nguồn tin



Chủ Nhật, 18 tháng 12, 2011

Tiết lộ của kỹ sư Iran về vụ "mai phục" máy bay do thám Mỹ

(Dân trí) - Một kỹ sư Iran thuộc nhóm “bẻ mã” bí mật trên chiếc máy bay do thám không người lái RQ-170 Sentinel bị bắn hạ của Mỹ cho biết họ đã khai thác được một điểm yếu của chiếc máy bay và “lừa” nó hạ cánh xuống Iran.
Theo kỹ sư Iran, họ đã “dụ” được chiếc máy bay không người lái tàng hình “bị mất” của CIA hạ cánh nhẹ nhàng xuống địa phận của Iran, nhờ khai thác một điểm yếu về định vị của chiếc máy bay. Mà điểm yếu này quân đội Mỹ từ lâu đã biết đến.
.Người kỹ sư này là thành viên của một trong rất nhiều nhóm chuyên gia quân sự cũng như dân sự hiện đang nỗ lực “phá mã” những bí mật thông tin chiếc máy bay do thám Mỹ thu giữ đươc cũng như những bí mật của bản thân chiếc máy bay này.
“Hệ thống GPS là điểm yếu nhất”, kỹ sư Iran giấu tên cho biết về vụ “mai phục điện tử” đối với chiếc máy bay do thám không người lái của Mỹ.
Sử dụng kiến thức thu được từ các máy bay không người lái của Mỹ bị bắn hạ trước đó và kỹ thuật mà các chỉ huy của Iran đã tự hào “khoe” vào tháng 9 vừa qua, các chuyên gia Iran đã viết lại giao tiếp GPS của chiếc máy bay để làm cho nó hạ cánh xuống Iran, trong khi nó vẫn “nghĩ” là đang hạ cánh xuống căn cứ của nó tại Afghanistan.
Bằng kỹ thuật “giả mạo” Iran đã làm cho chiếc máy bay “tự hạ cánh xuống nơi chúng tôi muốn, mà không cần phải phá vỡ tín hiệu điều khiển từ xa hay liên liên lạc” từ trung tâm điều khiển của Mỹ, kỹ sư Iran cho hay.
Tiết lộ về sức mạnh điện tử của Iran xuất hiện vào thời điểm Mỹ, Israel và một số nước châu Âu có vẻ như đang mở rộng một cuộc chiến bí mật nhằm chống Iran. Tuy nhiên, tiết lộ của kỹ sư Iran về cách thức Iran thu giữ được một trong những máy bay không người lái tinh vi nhất của Mỹ cho thấy Tehran đã tìm được cách “phản pháo” lại.
Các chuyên gia quân sự phương Tây cùng nhiều tờ báo cho rằng viễn cảnh mà kỹ sư Iran mô tả hoàn toàn khả thi.
“Thậm chí GPS cấp độ chiến đấu cũng rất dễ” bị thao túng, cựu chuyên gia về chiến tranh điện tử của Hải quân Mỹ Robert Densmore cho biết. Ông cũng cho biết thêm “hoàn toàn có thể” lập trình lại tín hiệu GPS trên máy bay không người lái để nó bay theo một chặng đường khác.
Iran đã khẳng định khả năng làm được điều này từ tháng 9 vừa qua, khi áp lực đối với chương trình hạt nhân của họ tăng cao. Tướng Moharam Gholizadeh, phó chỉ huy chiến tranh điện tử tại trụ sở Không quân của Lực lượng vệ binh cách mạng Iran (IRGC) đã miêu tả với hãng thông tấn Fars về cách thức Iran thay đổi đường đi của một tên lửa được GPS dẫn đường – và chiến thuật này lại càng dễ dàng áp dụng hơn đối với máy bay không người lái, vì tốc độ độ bay của nó chậm hơn.
Khả năng điện tử ngày càng phát triển của Iran
Các nhà lập pháp Iran cho biết vụ thu giữ máy bay không người lái là một "thiên anh hùng ca tuyệt vời" và họ đang "trong những bước đột nhập cuối cùng vào mã số bí mật của máy bay".
Các quan chức Mỹ hoài nghi về khả năng của Iran cho rằng chiếc máy bay đã gặp trục trặc. Tuy nhiên, cho đến nay họ không thể giải thích được làm thế nào Iran lại có được chiếc máy bay hầu như vẫn còn nguyên vẹn.
Một nhà phân tích Mỹ thậm chí còn chế giễu khả năng của Iran, cho biết trên Defense News rằng việc mất chiếc Sentinel “giống như thả một chiếc Ferrari vào nền văn hóa công nghệ bò kéo”.
Song một cựu quan chức cấp cao của Iran, yêu cầu được giấu tên, cho biết: “Nguồn nhân lực ở Iran rất lớn...Iran không giống Pakistan.”
“Về mặt công nghệ, khoảng cách của chúng tôi với Mỹ, Israel và các nước tiên tiến khác không xa tới vậy, không đến nỗi là việc bắn hạ chiếc máy bay này giống như một giấc mơ đối với chúng tôi”, phó chỉ huy IRGC, tướng Hossein Salami cho biết vào tuần này.
Theo một nguồn tin tình báo châu Âu, Iran đã khiến giới tình báo phương Tây choáng váng trong một vụ việc không được đăng tin cách đây 2 năm. Khi đó, Iran đã tìm cách làm “mù” một vệ tinh do thám của Mỹ bằng cách “bắn laser khá chính xác”.
Gần đây hơn, Iran có thể “hack” các chứng chỉ bảo mật của Google, viên kỹ sư Iran trên cho biết. Thông tin này khiến người ta liên tưởng đến vụ việc xảy ra vào tháng 9 vừa qua, khi tài khoản Google của 300.000 người Iran đã bị hacker xâm nhập. Công ty bị tấn công cho biết “bằng chứng gián tiếp” cho thấy đây là một “vụ tấn công có sự định hướng của nhà nước”, bắt nguồn từ Iran.
Mỹ đã biết lỗ hổng của hệ thống GPS
Sử dụng máy bay không người lái ngày càng trở nên nguy hiểm hơn do các đối thủ như Iran đã trau dồi biện pháp đối phó. Quân đội Mỹ đã nhận thức được lỗ hổng đối với máy bay không người lái từ những năm 1990, khi một chiếc máy bay của nước này bị bắn hạ trong cuộc chiến ở Bosnia.
Các quan chức hàng đầu của Mỹ năm 2009 cho biết họ đang tìm cách mã hóa các dòng dữ liệu của tất cả máy bay không người lái tại Iraq, Pakistan và Afghanistan – sau khi tìm thấy các máy tính xách tay của phiến quân chất đầy dữ liệu về chúng trong nhiều ngày tại Iraq và thừa nhận các máy bay “bị theo dõi và khai thác”.
Và có lẽ lỗ hổng dễ bị khai thác nhất là hệ thống định vị GPS, hệ thống mà nhiều thiết bị quân sự hiện đại hiện đang phụ thuộc. “Tín hiệu GPS yếu và có thể dễ dàng bị đè lên bằng các tính hiệu khó kiểm soát từ các tháp truyền hình, các thiết bị như máy tính xách tay, máy nghe nhạc MP3 hay thậm chí các dịch vụ điện thoại vệ tinh”, Andrew Dempster, giáo sư Trường Khảo sát, Hệ thống thông tin không gian, của Đại học New South Wales, cho biết tại một hội nghị về Lỗ hổng GPS ở Australia hồi tháng 3 vừa qua.

"Đây không chỉ là mối nguy hiểm đáng kể cho quân đội, vận tải công nghiệp, và dân sự mà còn cho các hệ thống thông tin liên lạc. Nhưng bọn tội phạm đã tìm ra cách làm gián đoạn GPS", ông nói.


Quân đội Mỹ đã tìm kiếm trong nhiều năm để củng cố hoặc tìm
các cách thay thế cho hệ thống định vị vệ tinh GPS đang được dùng cho cả mục đích quân sự và dân sự. Năm 2003, một "Đội Đánh giá lỗ hổng" tại Phòng thí nghiệm quốc gia Los Alamos công bố nghiên cứu giải thích tín hiệu GPS yếu kém dễ dàng bị “chiếm” bởi với một tín hiệu địa phương mạnh hơn như thế nào.

“Nguy hiểm hơn nữa là một cuộc tấn công trong đó đơn vị nhận GPS giả tín hiệu GPS để nó nhầm tưởng rằng nó đang được định vị trong không gian và thời gian giả”, báo cáo Los Alamos cho hay. “Trong một cuộc tấn công giả mạo tinh vi, kẻ thù sẽ gửi tín hiệu thông báo sai về vị trí thực của mục tiêu đang di chuyển và sau đó sẽ dần dần di chuyển mục tiêu đến một vị trí giải”.

Lỗ hổng này vẫn chưa được giải quyết, và một
báo cáo được trình bày tại hội nghị an ninh thông tin liên lạc tại Chicago hồi tháng 10 đã đưa ra các thông số cho một cuộc giả mạo thành công của các đơn vị GPS dân sự và quân sự, cho phép một cuộc “tiếp quản liền mạch” của máy bay không người lái hoặc các mục tiêu khác.

Theo trang webs Defense Update, để "đối phó tốt hơn với các cuộc tấn công điện tử thù địch," Không quân Mỹ vào cuối tháng 9 đã trao hai hợp đồng trị giá 47 triệu USD để phát triển một hệ thống "chiến tranh định vị" nhằm thay thế GPS trên máy bay và tên lửa.

Dữ liệu
chính thức của Mỹ mô tả chương trình hiện đại hóa GPS hiện nay” cho Không quânsẽ tăng khả năng chống lại sự xâm nhập vào dịch vụ GPS quân sự, làm cho nó mạnh mẽ hơn.”


Tại sao bụng dưới của máy bay Mỹ bị hư hỏng?


Theo viên kỹ sư Iran, Dự án theo dõi máy bay không người lái của Iran bắt đầu vào năm 2007 và sau đó được tăng cường và được công bố vào năm 2009 - cùng năm chiếc máy bay không người lái RQ-170 của Mỹ lần đầu tiên được triển khai ở Afghanistan.


Hồi tháng 1, Iran cho biết đã bắn hạ hai máy bay không người lái (không tàng hình), và vào tháng 7, Iran cho các chuyên gia Nga xem xét rất nhiều máy bay không người lái Mỹ - trong đó có một chiếc đã do thám trên cơ sở làm giàu uranium dưới lòng đất tại Fordo, gần thành phố linh thiêng Qom.

Trong
vụ thu giữ máy bay không người lái tàng hình trong tháng này tại Kashmar, nằm sâu trong khu vực đông bắc Iran hơn 200km, Iran dường như đã vận dụng được từ hai năm theo dõi sát sao của mình.

Iran
đã khoe chiếc máy bay không người lái trên truyền hình nhà nước vào tuần trước, chiếc máy bay với một vết lõm ở cánh trái trong khi bộ bánh cùng bộ phận hạ cánh bị những tấm biểu ngữ chống Mỹ che mất.


Viên kỹ sư Iran giải thích lý do: “Nếu bạn nhìn vào vị trí chúng tôi đã làm cho nó hạ cánhcăn cứ của con chim (chiếc máy bay), cả hai đều đã gần như cùng một độ cao.”

"Do có sai lệch về độ cao chính xác (chỉ vài mét) nên dưới bụng của con chim bị hư hại khi hạ cánh. Đó là lý do tại sao nó được che đi trong đoạn video được phát sóng.

Trước
vụ biến mất của chiếc máy bay không người lái tàng hình hồi đầu tháng này, khả năng chiến tranh điện tử của Iran đã được biết đến rộng rãi, nhưng lại thường bị phủ nhận.


"Tất cả chúng
tôi hiện đều lâng lâng trong hạnh phúc”, kỹ sư Iran cho biết. “Bạn đã từng có một máy tính xách tay mới? Hãy tưởng tượng sự phấn khích lần này lớn gấp nhiều lần”, viên kỹ sư cho biết.

Phan Anh
Theo CSM


Thứ Ba, 13 tháng 12, 2011

Kỹ thuật Nga 'bắt sống' UAV Mỹ ở Iran

Có thể UAV RQ-170 bị hệ thống điện tử 1L22 Avtobaza mà Nga cung cấp cho Iran "ép hạ cánh".
(ĐVO) Iran đã không bắn hạ máy bay không người lái (UAV) tàng hình siêu mật RQ-170 Sentinel (*) của Mỹ như thông báo trước đây mà bị “ép hạ cánh” bằng hệ thống trinh sát vô tuyến điện Avtobaza do Nga cung cấp cho Iran, báo chí phương Tây viết.

“Sáu tuần trước, Nga thông báo đã cung cấp cho Iran hệ thống trinh sát vô tuyến điện 1L22 Avtobaza (>>
chi tiết). Phần lớn xuất khẩu vũ khí Nga sang Iran đang nằm trong lệnh cấm, trong đó có hệ thống hỏa tiễn phòng không S-300, vốn có thể gây khó khăn lớn cho các cuộc không kích nhằm vào các cơ sở hạt nhân Iran. Song lệnh cấm vận không có hiệu lực đối với các trạm gây nhiễu”, Fight Global viết.

Theo nguồn tin này, Avtobaza là một trạm như vậy và nó ít có khả năng được sử dụng để bảo vệ các mục tiêu hạt nhân vì có thể gây cản trở hoạt động của radar của các hệ thống tên lửa phòng không.
Hệ thống trinh sát vô tuyến điện 1L22 Avtobaza lắp trên khung xe tải Ural-43203.

Avtobaza đang được sử dụng trong thành phần hệ thống áp chế điện tử và dùng để trinh sát các loại radar trên máy bay như radar xung nhìn bên, radar điều khiển vũ khí không đối đất, cũng như các radar bảo đảm bay ở độ cao thấp. Bởi vậy, Avtobaza có thể trở thành một phương tiện lý tưởng để xâm nhập các làn sóng liên lạc dùng để điều khiển UAV từ một máy tính từ xa.
Cần lưu ý rằng, Avtobaza trên thực tế không phải dùng để gây nhiễu. Nó là một phần của hệ thống lớn hơn vốn bao gồm cả các trạm này.
Theo chuyên gia quân sự Vladislav Shurygin: “Kênh điều khiển UAV là điểm sơ hở chính của phương tiện này. Để trao đổi thông tin với các trạm điều khiển và để được điều khiển, các UAV phải có tần số liên lạc vô tuyến mạnh mà bảo vệ chúng trước ảnh hưởng bên ngoài là rất khó.
Các tần số này có thể bị gây nhiễu, nhưng đó là giải pháp đơn giản nhất. Phương cách đối phó phức tạp hơn là cướp quyền điều khiển UAV. Để làm việc đó, cần bẻ khóa hệ thống mã hóa tín hiệu điều khiển và áp chế tín hiệu của trung tâm điều khiển, giành lấy quyền điều khiển UAV bằng tín hiệu của mình”.
(*) UAV tàng hình Sentinel lần đầu được phát hiện ở Afghanistan và được đặt biệt danh “Ác thú Kandahar” và từng tham gia chiến dịch tiêu diệt Bin Laden (theo defensetech.org).

Kvant 1L222 Avtobaza hệ thống điện tử thông minh (ELINT)

Nga đã chuyển giao một số Kvant 1L222 Avtobaza điện tử thông minh (ELINT) hệ thống Iran vào tháng Mười, RIA Novosti tin tức cơ quan công bố. Mỗi hệ thống 1L222 bao gồm một hệ thống đánh chặn ELINT thụ động các tín hiệu gây nhiễu và một mô-đun có khả năng phá vỡ các hệ thống radar trên không bao gồm các hệ thống radar điều khiển hỏa, hệ thống radar địa hình sau đây và radar lập bản đồ mặt đất cũng như vũ khí (tên lửa) liên kết dữ liệu.
Kvant 1L222 Avtobaza ELINT System
Kvant 1L222 Avtobaza ELINT xe tải
1L222 hoạt động trên các băng tần Ku và X (dải tần số 8-18 GHz) và phạm vi hiệu quả của nó là 150 km. Nó bao gồm 360 độ bán cầu, theo dõi tới 60 mục tiêu cùng một lúc.

Một số báo cáo gợi ý về vai trò hệ thống Avtobaza đã bị bắn rơi bay không người lái của Mỹ tàng hình của chiến tranh điện tử của Iran và các đơn vị phòng không đầu tháng Mười Hai .

1L222 Avtobaza ELINT hệ thống đã được chuyển giao Nga cho Iran vào cuối năm 2011.

VietnamDefence - Hệ thống trinh sát điện tử Avtobaza dùng để trinh sát các radar trên máy bay...

Hệ thống trinh sát điện tử 1L222 Avtobaza dùng để trinh sát các radar trên máy bay như radar xung nhìn bên, radar điều khiển vũ khí không đối đất, radar bảo đảm bay ở độ cao nhỏ và bảo đảm thông tin trinh sát cho đài điều khiển tự động hóa các trạm gây nhiễu APUR.

Tính năng kỹ-chiến thuật


Dải tần công tác: 8.000-17.544 MHz

Tầm trinh sát tối đa: 150 km

Các đối tượng radar trên máy bay được hệ thống nhận dạng với xác suất 0,8: radar điều khiển vũ khí, radar nhìn bên, radar dẫn đường và bảo đảm bay ở độ cao nhỏ

Phạm vi hoạt động theo phương vị: 0 … 360 độ

Phạm vi hoạt động theo góc tà ở dải tần А, B: 18 độ

Phạm vi hoạt động theo góc tà ở dải tần V: 30 độ

Thời gian từ khi phát hiện mục tiêu cho đến khi truyền thông tin về đài điều khiển tự động hóa các trạm gây nhiễu APUR: không quá 500 ms

Công suất tiêu thụ của hệ thống: 12 kW

Nguồn điện cấp cho hệ thống:
- từ mạng điện công nghiệp thông qua bộ đổi điện của nhà máy điện: 380V, 50Hz, 3 pha;
- từ máy phát điện diesel: 220V, 400Hz, 3 pha.

Thời gian triển khai và thu hồi hệ thống: 25 phút.

Kíp vận hành hệ thống: 4 người

Sai số định vị trung bình quân phương, không quá:
- theo phương vị: 0.5 độ
- theo góc tà: 3 độ.






Thứ Hai, 12 tháng 12, 2011

Iran chặn “tòa đại sứ ảo” của Mỹ

Mỹ đã khai trương một tòa đại sứ ảo trên mạng hôm 6.12 nhằm thiết lập kênh liên lạc với người Iran bất chấp sự thiếu vắng mối quan hệ chính thức.

Giới chức Iran đã bày tỏ sự giận dữ với tòa đại sứ ảo, cáo buộc Mỹ tìm cách can thiệp vào nước này sau khi Ngoại trưởng Hillary Clinton thông báo kế hoạch lập tòa đại sứ ảo vào tháng 10 vừa qua.

Theo AFP, tòa đại sứ ảo của Mỹ sẽ cung cấp thông tin về các chính sách của Mỹ bằng tiếng Anh và tiếng Farsi.

Trong thông điệp chào mừng website, bà Clinton bày tỏ hy vọng rằng mô hình này sẽ cung cấp một cách thức để người Mỹ và người Iran liên lạc với nhau một cách "công khai và không sợ hãi".

Iran đã chặn một tòa đại sứ ảo trên mạng của Mỹ chỉ một ngày sau khi nó được chính thức khai trương, hãng tin Fars của Iran đưa tin hôm 7.12.

Tòa đại sứ ảo này được Mỹ mở ra với mục đích cung cấp thông tin về các chính sách của nước này bằng tiếng Anh và tiếng Farsi.

Ngoài ra, tòa đại sứ ảo sẽ cho phép người dân Iran xúc tiến việc gửi đơn xin cấp thị thực đến Mỹ.

Hồi tháng 10 vừa qua, khi Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton thông báo việc mở tòa đại sứ ảo cho người dân Iran, Liên hiệp Hồi giáo sinh viên Iran đã tuyên bố sẽ đánh sập tòa đại sứ ảo này.

Cũng trong hôm 7.12, nghị sĩ Iran Hassan Ghafourifard đã chỉ trích việc Mỹ đưa vào hoạt động tòa đại sứ ảo trên, đồng thời cho rằng hành động này của Washington là nhằm chia rẽ người dân Iran với chính phủ của họ, theo trang tin IRIB TV của Iran.

Ông Ghafourifard còn nói thêm rằng, người dân đất nước Cộng hòa Hồi giáo không quan tâm tới tòa đại sứ ảo của Mỹ.

Được biết, Washington đã cắt đứt quan hệ ngoại giao với Tehran vào ngày 7.4.1980, sau khi một nhóm sinh viên Iran chiếm giữ Đại sứ quán Mỹ và bắt giữ khoảng 60 nhà ngoại giao nước này vào năm 1979.

Huỳnh Thiềm